"Cảm ơn anh vì đã chấm dứt mối quan hệ của chúng ta!"
Để có được những ngày tốt đẹp như hôm nay, tôi muốn cảm ơn chồng cũ vì đã quyết định ly hôn. Anh đã giúp tôi khép lại một chương buồn để mở ra những cơ hội mới. Cuộc hôn nhân của tôi chỉ kéo dài 4 năm và kết thúc vì anh ngoại tình với một cô sinh viên, trong khi tôi vẫn ngây thơ không hay biết. Anh đã lén lút nuôi cô bé đó và đưa về sống gần nhà, khiến tôi không thể nghi ngờ gì về anh – một người chồng luôn chăm sóc con cái và về nhà đúng giờ.
Anh tận dụng những khoảnh khắc đó để gặp gỡ cô gái khác. Ai có thể ngờ một người chồng luôn về nhà đúng giờ, chăm sóc con cái và luôn mặc đồ giản dị lại ngoại tình? Dù tôi thường làm việc muộn, anh vẫn cho tôi đi chơi với bạn bè. Có hôm về nhà, tôi thấy anh bế con ngủ trên vai, tay cầm bát cơm, tôi rất hạnh phúc và tôn thờ anh. Nhưng sự thật lại khác xa những gì tôi thấy. Tôi không hề biết anh vừa đến phòng trọ của cô gái đó. Có lần, khi chở nhau ra ngoài, tôi vô tình chỉ cô bé ấy cho chồng và anh chỉ chê cô bé xấu. Ngày tôi phát hiện ra anh lừa dối, cả việc dùng con để che đậy ngoại tình, tôi cảm thấy như chết đi sống lại. Tôi vừa ghét vừa hận, nhưng vẫn yêu anh.
Dù bị phản bội, tôi vẫn cầu xin anh đừng ly hôn. Khi tôi vạch trần sự thật, anh thẳng thừng nói rằng ly hôn sẽ giúp cả hai được tự do. Anh liên tục đẩy tôi xuống vực, trong khi tôi cố gắng níu giữ hi vọng. Tình yêu và hôn nhân của chúng tôi không phải là nhất thời, nhưng anh lại chấm dứt mọi thứ quá nhanh chóng. Tôi đã cố gắng, thậm chí dùng con làm lý do để giữ anh lại, nhưng anh không hề lay chuyển. Tôi nhận ra mình thật ngu ngốc khi không biết cách thoát khỏi tình huống này, cứ tiếp tục chìm đắm trong sự đau khổ. Giờ đây, tôi hiểu rằng việc đứng lên khỏi vũng bùn dễ dàng hơn việc nuôi dưỡng mặc cảm và bảo thủ. Khi không thể thuyết phục anh, tôi đã sử dụng lá bài cuối cùng.
Tôi đã cầm dao dọa tự sát nếu chồng tiếp tục qua lại với người con gái khác. Chồng tôi chỉ nói "tùy em" và rời khỏi nhà, còn tôi thì xấu hổ và không đủ tỉnh táo để suy nghĩ. Khi tỉnh dậy trong bệnh viện, tôi cảm nhận ranh giới giữa sống và chết không khiến tôi thức tỉnh như câu nói của anh: "Xin em đừng ăn mày cuộc đời anh." Anh không quan tâm đến tôi, không xin lỗi hay an ủi, mà lại coi tôi như kẻ ăn mày. Câu nói đó đã trở thành động lực để tôi quyết tâm thay đổi cuộc sống, không còn tự hành hạ mình vì người không xứng đáng.
Nhờ chồng cũ, cuộc đời tôi đã bước sang trang mới với con xinh đẹp, nhà cửa khang trang và người chồng thứ hai đầy yêu thương. Tôi cảm thấy biết ơn vì đã thoát khỏi kiếp địa ngục. Gần đây, tôi rất tâm đắc với câu nói: "Nếu không thể che chở cho người phụ nữ của mình, hãy để cô ấy thấy những người xứng đáng hơn." Cảm ơn anh đã ly hôn tôi.


Source: https://afamily.vn/cam-on-anh-da-ly-hon-toi-20140915075434110.chn